VÌ SAO CON BẠN NGHIỆN GAME!

  28/06/2019

Hôm nay, như mọi ngày, bố lại cho tôi 20K. Vì sao ư? Chắc vì tôi học giỏi và bố mẹ tôi đã ly dị.

Đi học về là tôi la cà với đám bạn trong lớp, đến hàng Game. Ngày nào cũng vậy. Mà hay thật, mấy đứa chơi với tôi đều có bố mẹ bỏ nhau hoặc chia tay.

Mẹ thi thoảng hỏi tôi môt câu: “Con trai của mẹ có thấy buồn vì bố mẹ bỏ nhau không?”

Tôi trả lời: “Không, con thấy bình thường”.

Luôn là thế dù không biết có đúng như vậy không.

Tôi đăng nhập vào Game.

Đám bạn tôi hay kêu buồn, chán, hay ca thán về bố mẹ chúng. Thi thoảng tôi cũng có cảm giác khó chịu, bất cần y chúng nó. Buồn. Thất vọng. Tủi thân… Rồi tôi lại nhớ đến những lời mẹ nói: « Mẹ yêu con ! trai yêu của mẹ à! Con yêu mẹ nhiều như nào nào…” Tôi thấy vui vui.

Nick Game sáng lên, tôi hóa thân thành tay súng bắn tỉa.

Mẹ vẫn hay nói mẹ và bố xa nhau vì hiểu lầm. Bố thì lấy vợ mới rồi. Cô ấy khá dễ thương, đối xử với tôi cũng đươc. Bố cũng vẫn rất quan tâm tới tôi, thường xuyên đưa hai anh em tôi đi chơi, mua đồ. Tôi thấy bố thật giỏi giang và tuyệt vời. Vậy mà không hiểu sao bố mẹ lại vậy. Người lớn thật phức tạp và khó hiểu.

*Pằng!* Một tên địch ngã xuống. Tôi cầm súng đi tiếp.

Bọn bạn tôi suốt ngày kêu ca là bị mẹ mắng và đánh vì hay chơi Game. Còn bố chúng thì chẳng bao giờ quan tâm và hỏi han chúng dạo này ra sao, chỉ chì chiết, dọa nạt: suốt ngày điện tử, sau này chỉ có đánh giầy hoặc làm phu hồ thôi. Ngu thì chết, y như mẹ mày… Ơ hay nhỉ! Bố mẹ tôi chưa nói với tôi như vậy bao.giờ. Chỉ có mấy người họ hàng, chứ bố mẹ tôi thì không.

*Pằng!Pằng!Pằng!Pằng!Pằng* Kẻ địch ngã rạp.

Mấy hôm trước, nhìn thành tích học tập của tôi, bố hơi nhíu mày, môi nhấp nháy như muốn nói gì đó, nhưng rồi như cũ, bố nói chỉ cần học giỏi cái gì bố cũng cho tôi, sẽ mua cho tôi cả Iphone và Laptop nữa. Cái gì cũng được, chỉ cần học giỏi. Điều kiện đó với tôi không khó nhưng cũng cần phải cố gắng.

*Tèn ten* Nhạc vang lên thông báo tôi thắng rồi.

Tôi nhìn tay súng đang đứng trên bục chiến thắng, Game này dễ ợt. Định nghỉ chơi đi về. Nhưng xung quanh, lũ bạn vẫn đang dán mắt vào màn hình, tay liên tục nhấn chuột, miệng la hét, chửi bới…

Thôi, chơi tiếp.

****************

Trên đây là tâm sự của một cậu bé tuổi vị thành niên về lý do em tìm đến Game. Đọc xong các bạn có tự hỏi: CON TÔI CÓ ĐANG CHƠI & NGHIỆN GAME KHÔNG? TẠI SAO CHÚNG LẠI NGHIỆN GAME? TÔI PHẢI LÀM THẾ NÀO?VÀ GIẢI PHÁP DÀNH CHO CON BẠN LÀ GÌ!

Bác sĩ: Giang Vũ – Chuyên gia tư vấn tâm lý liệu pháp PERG 

Icon-Zalo Zalo Icon-Messager Messenger Icon-Youtube Youtube Icon-Instagram Tiktok